Trang chủ En français Tin tức H́nh ảnh Thơ Văn Âm nhạc
ĐÊM TRỪ TỊCH VÀ NỤ HOA XUÂN
Cứ mỗi độ Xuân về, ḷng tôi lại có những thao thức, để kư ức lùi về quá khứ, nhớ về quê hương với những mùa Xuân êm đềm hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Hoa Xuân là h́nh ảnh tươi đẹp nhất, tô điểm cho cuộc sống b́nh nhật một khuôn mặt mới, một sức sống đầy sinh lực sau một năm dài cật lực làm việc. Cây cối cũng đâm chồi nẩy lộc muôn hoa đua nở cùng chào đón mùa Xuân.

Ngày xưa ấy, sau buổi cơm cúng rước ông bà, mẹ tôi lại tiếp tục thắp sáng đèn, bày bánh mứt lên bàn Phật, bàn tổ tiên ông bà. Khi nào xong đâu đó th́ người mới an tâm ngồi lại. Tôi đă quen với truyền thống đó khi đủ tuổi lớn, có thể giúp mẹ một tay để nhanh chóng hoàn tất công việc. Tôi đă biết dần tập tục nầy không thể thiếu trong mỗi gia đ́nh. Trong khi chờ đợi mẹ tôi bắt đầu nhắc nhỡ đến tổ tiên ông bà, tôi thấy đôi mắt mẹ mơ màng khi kể chuyện xưa tích cũ, sự tích bánh dầy bánh chưng, nói đến đêm trừ tịch, có nghĩa là cái đêm dứt bỏ cái cũ để đón cái mới. Đêm giao thừa được dân gian trân trọng tín ngưỡng. Giữa đêm Xuân không khí trang nghiêm, trước bàn thờ tổ tiên, cha mẹ và con cháu cùng thắp hương cầu nguyện là một h́nh ảnh thật đẹp và cao quư.

Nghi lễ chấm dứt trong tiếng pháo nổ gịn. Ba mẹ tôi mừng tuổi con cháu bằng phong b́ đỏ, có tờ giấy bạc mới tinh nguyên. Đến phiên chúng tôi lần lượt chúc thọ ba mẹ. Giây phút nầy đối với tôi ở vào tuổi đă biết hiếu đạo, những lời chúc thọ cha mẹ đă làm tôi cảm động nghẹn ngào. Tôi phải lập đi lập lại nhiều lần mới có thể hoàn tất câu chúc được trọn vẹn, làm cho mọi người len lén che miệng cười…

T́m đâu âm vang mùa Xuân thật êm đềm hạnh phúc ấy nơi xứ người? Mấy năm đầu tôi sống với kỷ niệm, tâm tư trĩu nặng nỗi buồn mây trời gió núi, biển lặng sông dài là bạn đồng hành theo tôi ngao du đi suốt quảng đời mới. Tuổi thơ hồn nhiên tôi đă bỏ lại sau lưng. Kỷ niệm xếp gọn vào kư ức. Một năm bốn mùa, mùa nào với tôi cũng đầy nhung nhớ. Nhưng mùa Xuân đă để cho tôi những trăn trở thao thức, ngậm ngùi, nuối tiếc nhất. Tôi chưa bao giờ cảm nhận được mùa Xuân giữa tiếng pháo gịn tan của đêm trừ tịch nữa. Giao thừa không có trầm hương bánh mứt, chỉ có duy nhất mỗi chung trà nóng tỏa hương (v́ ở thời điểm nầy chưa có quán bán thực thẩm Á đông).

Trong đêm khuya tịch mịch, ngoài trời rét lạnh đă làm cho ḷng người xa xứ càng thêm giá buốt, nhốt kín trong suy nghĩ miên man. Không được nghe tiếng mẹ êm đềm kể chuyện, và thiếu cả một mùa Xuân dân tộc. Bóng đêm chập chờn, ánh sáng mờ nhạt, gió đông rít từng cơn như lời than thở. Hơi sương ẩm ướt nhạt nḥa khung cửa và h́nh như có những giọt nước mắt âm thầm lăn dài lặng lẽ trên má. Tôi đă ao ước trong giờ phút thiêng liêng ấy có được tiếng chuông chùa ngân vọng và hương trầm tỏa khắp không gian, có Phật tử tới lui cùng nhau chia sẻ, cùng nguyện cầu cho quê hương đất mẹ, và trong những ngày Xuân cô đơn thầm lặng lẽ nầy được cùng nhau trút niềm tâm sự, đốt nén hương cùng hướng về nguồn cội tổ tiên.

Dù chân có trải bao dặm đường sương gió, qua bao trầm luân khổ ải, chân ṃn gối mỏi, vẫn mang đến cho chúng ta một niềm an ủi quay về với hồn thiêng sông núi.

Thời gian là bánh xe quay không ngừng nghỉ. Bây giờ tôi đă dừng chân lại sau khi đă đi qua những bước thăng trầm, những trăn trở muộn màng khắc khi trong kí ức.

Cứ mỗi lần bước xuống xe vào cổng chùa, như một thói quen ngước lên cổng chính đọc bốn chữ “Từ Bi Hỷ Xả”. Được nghe giảng pháp dần dần thấm sâu vào tâm trí. Sắc Xuân mầu nhiệm đă chớm và nụ hoa Xuân bắt đầu nở rộ. Ao ước thầm lặng nhưng thật mảnh liệt của riêng tôi qua những năm dài, cũng như của mọi Phật tử đă trở thành sự thật. Xuân đă thật sự đến với mọi người nơi ngôi chùa Vạn Hạnh, Xuân không của riêng ai, không phân biệt màu da sắc tộc. Ai đă đặt chân và hướng về ngôi nhà tâm linh nầy đều được tận hưởng hương vị Xuân, một truyền thống đặc sắc của dân tộc Việt Nam.

Dù trong thời gian nầy, tuy thiếu nắng hồng của buổi ban mai, thiếu tiếng chim ríu rít trên cành, thiếu cả bầu trời trong xanh với cánh én lưng trời của quê hương, nhưng hương Xuân đă tỏa ngạt ngào, mai vàng nở rộ trên chánh điện, và ánh sáng rực rỡ hào quang Phật đă là vầng thái dương chiếu rọi cho tất cả chúng sanh ở cảnh Ta-bà.
Đêm giao thừa, Phật tử già trẻ lớn bé đều hớn hở tụ về chùa trong tà áo dài thướt tha, những bài hát Xuân đă cất lên sưởi ấm ḷng mọi người. Với chiếc áo dài be bé mầu hồng xinh xắn của các bé gái được sinh ra ở xứ người, giọng hát non nớt tiếng Việt có khác nào tiếng chim ríu rít mừng mẹ tha mồi về. Nước mắt tôi lại đọng trên mi khi nghĩ đến những ngày Xuân êm đềm thơ ấu có ông bà cha mẹ trên quê hương thân yêu.

Tâm tư tôi lại vướng mắc tại sao cứ phải nuối tiếc tham cầu? Ngôi chùa đă nh một ṿng tay vươn dài ôm ấp tất cả Phật tử để chở che, mang lại hạnh phúc an lạc, tâm hồn trong sáng, đức hạnh nơi mỗi Phật tử. Cuộc sống chúng ta với bao thăng trầm gian khổ, giờ đây chúng ta đă có một nơi nương tựa tâm linh, được nghe giảng Phật pháp, được nơi chốn yên tịnh, khang trang để tu học, không nên để phí một giây phút nào trôi qua. Hăy để cả tâm hồn trong sáng tu tập đầy đủ bi, trí, dũng, khẩu ư thanh tịnh. Dù mùa thu sương mù giăng mắc hiu hắt bốn phương trời. Dù mùa đông có buồn không t́m đâu được ánh nắng hồng sưởi ấm và những đêm Xuân thao thức đợi chờ từng âm thanh ̣a vỡ từ trong tận cùng kư ức.

Đó chỉ là dĩ văng của ngày tháng trôi qua…

Giờ đây hăy lắng ḷng nghe từng tiếng niệm A Di Đà, xưng tán hồng danh Phật, lắng nghe từng hơi thở nhịp nhàng, tận hưởng mùa Xuân thực tại trong một hạnh phúc vô vàn quư giá.

Xuân đă hiện diện trên từng cành mai vàng và những nhánh lộc xanh non. Ta hăy v́ niềm vui an lạc mầu nhiệm đó mà nở một nụ hoa Xuân, để mùa Xuân được măi măi tươi xanh!

Giao thừa Kỷ Sửu – 2009
Phật tử Tuệ Thanh

Xuân

Văn học Phật giáo
Tuỳ bút
Truyện ngắn
Nhật kư
Khảo luận


CU TƯ ĐI TU

MƯA THÁNG NĂM RƠI

NẾU NHƯ ...

Thần chú trừ rắn độc

Ṿng tṛn cuộc đời

Ca sa ơi rộng mở !

Tôi đi hành hương
Tôi quyết định đi theo đoàn hành hương do chùa Vạn Hạnh ở Nantes tổ chức từ cuối tháng 8, 2010. Làm các thủ tục vé máy bay, passport và visas xong xuôi từ cuối tháng mười. (Các bạn nên nhớ rằng passport của bạn phải c̣n có giá trị tối thiểu 3 tháng sau ngày rời Ấn Độ trở về...

HƯƠNG VỊ NGÀY TẾT

MỘT CHUYẾN ĐI TRỞ VỀ

Cơi Tịnh độ

LẠC DIỆP QUY CĂN

ĐẤT

NHỮNG DẤU CHÂN QUA

Chiếc lá khô

VƯỜN TÂM LINH
Website: http://chuavanhanh.free.fr
Email: chuavanhanh@free.fr