Chiều nghiêng bên mái hiên ḷng
Loanh quanh t́m măi trong ṿng nhân gian
Hư danh chưa nhóm đă tàn
Sao ta vẫn thấy rộn ràng niềm vui
Cơi trần đối đăi ngược xuôi
Trăm năm vay mượn không nguôi đắm ch́m
Nửa đời đuổi dấu chân chim
Theo con nước nhỏ đi t́m nguồn chơn
Trăng soi như trải lụa vàng
Nương con thuyền đạo quá giang sang bờ
Ô hay mới biết rằng mơ
Buông tay ta thả sợi tơ cuộc đời.
|